Bên kia, Hoàng Lăng Xuyên nhíu mày nhìn Vân Sở Lại, cứ cảm thấy dáng vẻ này cùng với sự sắc bén mà cô thể hiện ra trước đó có gì đó khang khác.
Vân Sở Lại là một người phụ nữ vì một cái lợi nhỏ mà cản trở đàn ông làm chuyện chính hay sao?
Trong lòng Hoàng Lăng Xuyên gõ một dấu chấm hỏi thật to, nhớ lại trước khi đi ra cửa, cha anh ta nhận được một lá thư mê tín, vẻ mặt run sợ, xem ra trong thứ đó có ẩn ý gì đó, Vân Sở Lại có phải muốn mua trang sức thật hay không, còn phải bàn bạc đã.
"Ông quản tôi à? Nghiên Thanh cũng nói rồi, nữ chủ nhân của Phụng Tân kiêu căng tùy hứng một chút cũng chẳng sao, huống chi chuyện của quân trưởng Hoàng có gì đâu? Có thời gian thì hãy ngẫm nghĩ lại cho tốt xem nên đối phó với quân Nhật Bản như thế nào đi."
Miệng lưỡi Vân Sở Lại bén nhọn, đáp lại câu nói chê bai của Hoàng Tu Bá một cách mỉa mai, không chừa lại chút mặt mũi nào.
Lúc cô ở trong tiệm lương thực cũng đã bị Hoắc Trạm đổ thêm dầu vào lửa, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Vì vậy, cô càng tỏ ra cơ trí thì sẽ càng bị người khác coi thành cái gai trong thịt, chẳng bằng làm một kẻ ngốc nghếch ngực to não nhỏ, cho dù có khác với biểu hiện bình tĩnh lúc trước của cô, nhưng phụ nữ mà, não yêu đương cũng rất bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT