Sóng mắt Vân Sở Lại lưu chuyển, cô bỗng cười, nụ cười rạng rỡ: "Hoắc thiếu soái không tin tôi thì nói gì đến hợp tác? Ngài cảm thấy trong tay tôi có thể có bao nhiêu thuốc cứu được mạng người? Tôi đã tình nguyện dùng thuốc với số lượng cực ít để cứu ngài cũng vì không muốn ngài chết."
Cô biết Hoắc Trạm đang hỏi đến Amoxicillin và Adrenalin, đây đều là những sản phẩm siêu cấp vượt qua thời đại này, tất nhiên anh phải ngấp nghé đến.
Nếu như vậy cô cũng hy vọng có thể sản xuất được ở quy mô lớn, xem như có thể tiếp chút sức mọn vì Cửu Châu. Thế nhưng đáng tiếc, hiện tại cô vẫn phải dựa vào việc giết chết quân Nhật để có thể nhận được loại thuốc này, không thể nào sản xuất một lượng lớn, cho nên ý nghĩ của Hoắc Trạm nhất định sẽ không có kết quả.
Hoắc Trạm nhìn qua Vân Sở Lại, hầu kết bỗng nhúc nhích, ánh mắt vừa cẩn thận vừa khắc chế.
Vân Sở Lại hơi quay đầu sang hướng khác, không tiếp tục nhìn thẳng Hoắc Trạm nữa, giọng nói rất bình tĩnh: "Việc nghiên cứu và sản xuất loại thuốc kia sẽ cần rất nhiều tài lực và nhân lực, mà trong tình trạng hiện tại sẽ không có cách nào sản xuất được với quy mô lớn, Hoắc thiếu soái hãy tạm gác lại ý nghĩ này của mình!"
Đồng tử của Hoắc Trạm hơi co lại, anh nhìn một bên mặt xinh đẹp của Vân Sở Lại, không biết nên tin hay không.
Anh im lặng nhìn Vân Sở Lại rất lâu, sóng mắt hơi lưu chuyển: "Tôi đã điều tra cô."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT