Giọng nói Hoắc Trạm lạnh lẽo hơn: "Ngày mai cậu không cần đi nữa, để Hoắc Nhị đi đi!"
Hoắc Nhất không kìm được tâm trạng vui mừng của mình, anh ấy nhếch miệng cười một tiếng về phía Hoắc Tam, nhỏ giọng nói: "Đáng đời!"
Hoắc Tam lập tức mím chặt môi, anh ấy còn muốn mình là người đầu tiên nhìn thấy em trai trở về, không ngờ chỉ vì một câu nói không thích hợp mà phải chịu chung kết quả với Hoắc Nhất, lại nhớ đến trong thư Hoắc Thất không ngừng khen ngợi Vân Sở Lại, Hoắc Tam vẫn cảm thấy mình không hề nói sai.
"Ra ngoài!" Giọng nói của Hoắc Trạm hơi lạnh, anh liếc nhìn hai người bọn họ.
"Vâng!" Hoắc Nhất và Hoắc Tam nhận lệnh rời khỏi phòng sách, đến khi hai người bọn họ sắp ra khỏi thì lại nghe giọng nói cực kỳ lạnh lẽo, sắc bén của Hoắc Trạm: "Hoắc Tam, ngày mai Hoắc Thất vào Hứa Đô rồi thì gọi người đến đây, tôi có lời muốn hỏi."
Hoắc Tam mím chặt môi, đầu tiên là cung kính nhận lệnh, sau đó mới kêu oan thay em trai mình: "Chỉ xin thiếu soái niệm tình vì Hoắc Thất vẫn còn bị thương, chờ nó trở về, thuộc hạ nhất định sẽ trông chừng chặt chẽ."
Lần này Hoắc Trạm không nhịn được nữa mà nhíu mày: "Cậu cảm thấy tôi muốn trừng phạt Hoắc Thất vì Vân Sở Lại đã bị thương sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT