Đuôi mắt Vân Sở Lại giương lên, cô tò mò hỏi: "Đối tượng để kết thông gia lần này là Hoàng Lăng Xuyên sao?"
Hoắc Thất gật đầu: "Hoàng Tu Bá chỉ có một đứa con trai duy nhất."
Vân Sở Lại 'chậc' một tiếng. Cô là người biết rõ đức hạnh của tên Hoàng Lăng Xuyên kia, gả cho một người như vậy, nửa đời sau cũng xem như bị hủy rồi, chẳng qua một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, cô cũng không thể quản được.
"Cho nên mục đích Hoàng Tu Bá tăng tốc đi cả ngày lẫn đêm như thế là muốn đến nơi trước khi quân Nhật kéo đến phong tỏa và thúc đẩy việc kết thông gia này?"
Vân Sở Lại xem như đã hiểu rồi. Thảo nào Hoàng Tu Bá có thể mặc kệ điểm sơ hở của con trai mình như thế mà vội vã vào thành ngay.
"Thiếu phu nhân, bên trọng Hứa Đô đã bị các thế lực chiếm giữ, sẽ không an toàn nên ngày mai vào thành, cô phải cẩn thận." Hoắc Thất nhớ đến nội dung trong thư anh trai mình viết thì vẫn mở miệng nhắc nhở một câu.
"Thiếu phu nhân? Anh nhập tâm quá rồi đúng không? Không gọi tôi là cô Vân nữa sao?" Lúc này Vân Sở Lại mới nhận ra, lần này Hoắc Thất trở lại, mở miệng một tiếng là 'thiếu phu nhân', hoàn toàn khác với trước kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play