Ông ta vốn cho rằng khi Vân Sở Lại nhìn thấy mình thì sẽ thấp thỏm không yên, thật sự không ngờ khi hai bên chạm mặt nhau cô còn có thể bình tĩnh, điềm tĩnh, giống như người cô đang đối đầu không phải là một quân trưởng mà chỉ là một người bình thường.
Hoàng Tu Bá chờ trong giây lát rồi mở miệng phá vỡ sự im lặng này: "Vân Sở Lại?"
Đôi đỏ Vân Sở Lại hơi cong lên, cô gật đầu nói: "Hoàng quân trưởng, nghe danh đã lâu."
Hoàng Tu Bá chắp tay sau lưng, ánh mắt đảo qua hơn ngàn binh lính đứng sau lưng cô, nói: "Vẫn chưa cảm ơn cô đã cứu hơn ngàn binh lính Tứ Tượng quân chúng tôi. Cô nói đi, cô muốn gì? Chỉ cần là yêu cầu không quá đáng thì tôi đều có thể đáp ứng cô."
Sự hứa hẹn từ một quân trưởng, lúc này cho dù cô đòi lương thực, vũ khí, vàng bạc, châu báu cũng dễ như trở bàn tay.
Nếu Vân Sở Lại chỉ là một người bình thường không có bàn tay vàng, nói không chừng cô đã nhảy vào cái hố này.
Trong mắt cô lóe lên ý cười lạnh lùng, Hoàng Tu Bá này cũng rất giỏi tính toán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play