Vân Sở Lại cười cười từ chối cho ý kiến, xoay người rời khỏi sân viện nhà Vân Bảo Trường.
Không biết bọn họ còn định ở thôn Đồng Khê bao lâu nữa, quân Nhật chắc chắn không bao lâu nữa sẽ đuổi theo, nhưng mấy chuyện này Lý Lệ Chiêu đều sẽ nói cho Vân Tú Hòa, đương nhiên không cần cô phải quan tâm.
Vân Giang ngưng mắt nhìn Vân Sở Lại rời đi, cũng không gọi người cản cô lại nữa.
Thật ra hôm nay ông ta làm vậy là vì còn có một nguyên nhân khác, cô "con gái nuôi" này của nhà mình bây giờ rốt cuộc đang dựa được vào cây đại thụ nào, tại sao lại lên đường với hơn ngàn người, bọn đầy tớ đều nói, lúc những người đó đi đường giữ vai lưng thẳng tắp, vừa nhìn là biết có tham gia quân ngũ, hơn nữa sau lưng mỗi người đều vác theo một bọc hành lý cao bằng nửa người, bên trong có thể có súng.
Súng, ông ta đã kinh doanh nhiều năm, ở Vân Gia trang nói một là một hai là hai, nhưng trong tay cũng chỉ có một khẩu súng thôi!
Đây là thứ mà tên đầy tớ dọc đường khiếp sợ hay là người lòng mang ý xấu có thể dựa vào, khó mà tin được là đứa con gái Vân Tử Thanh từng vô năng của ông ta lại có bản lĩnh sống yên ổn trong cái thời loạn thế như vậy, ông ta rất muốn nương nhờ cô.
Nhưng mà, ông ta đời này có cả một bụng luồn cúi, đương nhiên biết loại chuyện này không thể nóng vội được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT