Từ trước đến nay, Vân Sơn đã quen thói gia trưởng thì làm sao chịu để con gái và vợ mình nắm thóp như vậy, ông ta nhìn thấy mọi người kéo đến tham gia náo nhiệt càng lúc càng nhiều nên tức giận vô cùng, nghiêm nghị nói: "Được rồi! Có gì thì vào nhà rồi nói! Đứng ngoài này là có thể ăn no sao?"
Nói dứt lời, ông ta đã nhấc chân đi vào nhà trước tiên. Những năm qua, hễ ông ta nổi giận thì không ai trong nhà dám phản bác lời ông ta.
"Hôm nay, nếu ông không nói cho rõ ràng thì tôi không bước vào ngôi nhà này." Giọng nói lạnh lùng, cứng rắn của Tống Quế Anh vang lên.
Vân Sơn bỗng quay đầu nhìn về phía Tống Quế Anh, vẻ mặt chấn động: "Bà, bà nói gì?"
Vân Vĩnh Phúc và Vân Vĩnh Quý liếc nhìn nhau, bọn họ biết đã lớn chuyện rồi nên chuẩn bị bước lên ngăn cản.
Triệu Diệp ôm Vân Tiểu Thiên tránh sang một bên, hoàn toàn không muốn lẫn vào việc này, chẳng qua cô ta vẫn lo lắng Tống Quế Anh sẽ bỏ đi nên ngập ngừng nói: "Mẹ, hay là chúng ta vào nhà trước đi, thật sự cũng không phải chuyện lớn gì."
Ban đầu hô hấp của Tống Quế Anh đã trở nên khó khăn thì lúc này lại càng khó thở hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play