Hướng Hủy Gia cực kỳ mẫn cảm đã nắm bắt được những chữ sắc bén trong lời nói của Hướng Ngung, vẻ mặt cô ta chấn động: "Cha, lời này của cha là có ý gì? Vì sao gả vào Phụng Tân thì không có đường sống? Rốt cuộc cha đã biết được gì?"
Hướng Ngung khựng lại, ông ta thả súng vào rương, đóng rương lại.
Hướng Ngung thở dài, nói: "Cha không biết nhiều chuyện của Phụng Tân nhưng con chỉ cần biết, Phụng Tân nước sâu, nếu không có người che chở thì kết quả cuối cùng chính là chết. Vả lại con suy nghĩ kỹ hơn đi, Hoắc Khôn Bằng có vô số vợ nhỏ, hậu viện bẩn thỉu xấu xa, người ta thường nói 'con trai giống cha', khó bảo đảm sau này Hoắc Trạm không giống cha cậu ta, rồi cũng phong lưu, bạc tình bạc nghĩa."
"Được rồi, trở về phòng đi! Mấy ngày nay, trong thành có lệnh giới nghiêm, con cũng không cần ra ngoài nữa, ngồi yên trong nhà chờ đến ngày gả đi!"
Hướng Hủy Gia ngậm miệng, quay người rời khỏi phòng sách.
Hướng Ngung ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng cô ta một lát, ông ta hít sâu một hơi, cũng không biết đứa con gái hay phản nghịch này của ông ta có nghe hiểu hay không.
*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT