Biết thư này do Vân Sở Lại viết ra, Hoắc Trạm không khỏi nhớ tới lúc gần đi, Vân Sở Lại giao cho anh một số thuốc.
Anh hơi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua người truyền tin, không đầu không đuôi mà nói một câu: "Hoắc Nhất, khỏe chưa?"
Hoắc Nhất không đổi sắc mà nhìn thư ở trong tay Hoắc Trạm một cái, trịnh trọng đáp lại: "Khỏe rồi ạ, cảm ơn thiếu soái."
Hoắc Trạm không nói gì nữa, tiếp tục đi xuống lầu, lúc đi tới cửa thì đã đọc xong lá thư trong tay.
Anh nhíu mày thật chặt, vẻ mặt lạnh lùng, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, nói với Hoắc Nhất: "Đến nhà họ Hướng."
Hướng Hủy Gia vừa nghe thấy những lời này, ánh mắt vốn đang cực kỳ bi thương như đang nhìn người đàn ông bạc tình bỗng sáng rực lên.
"Hoắc thiếu soái, anh muốn đến nhà họ Hướng sao?" Cô ta giẫm giày cao gót đi xuống lầu, hình như là vì toà biệt thự ít người nên quá mức im lặng, giày cao gót cộp cộp giẫm lên cầu thang gỗ phát ra âm thanh vui tai, Hướng Hủy Gia vui như một chú chim nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT