Hoắc Trạm ngắt điện thoại, cụp mắt, tóc đen che khuất, trong con ngươi hẹp dài là vẻ bình tĩnh đến mức hờ hững: "Tôi không uống cà phê, cô Hướng có thời gian bưng trà rót nước cho người ta thì chẳng bằng quay về ngẫm lại xem, hôn lễ mấy ngày sau nên mặc cái gì đi."
Nghe lời nói gần như tuyệt tình này, nụ cười cố gắng nặn ra trên mặt Hướng Hủy Gia suýt thì không giữ vững được.
Cô ta nhìn chằm chằm gương mặt đẹp đến mức hoàn hảo của Hoắc Trạm, cùng với ánh mắt vì cô ta mà hiện lên vẻ lạnh nhạt không vui thì cô ta không nhịn được mà cắn cắn môi, lại bưng khay đi lên mấy bước nữa, đáy mắt là vẻ yêu thích mãnh liệt.
Hoắc Trạm bỗng nhiên nâng mắt lên, khí thế bức người không được che lấp nữa, trong con ngươi là vẻ lạnh lẽo như băng.
Giọng anh lành lạnh, âm cuối dày, lộ ra vẻ sắc bén: "Tôi nói, quay về."
Hướng Hủy Gia đột nhiên dừng lại, mặt trắng bệch, lại kiên trì không động đậy, gân cổ nói: "Em không về!"
"Anh Nghiên Thanh, anh thật sự đã quên em rồi sao? Vài năm trước cha em từng dẫn em đến Phụng Tân, tham gia lễ trưởng thành của anh, từ khi đó em đã bắt đầu thích anh rồi, bây giờ cha em muốn gả em cho Hoàng Lăng Xuyên, em không muốn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT