Cô móc hai viên kẹo sữa từ trong túi mình ra đưa cho Lý Lệ Chiêu, Lý Lệ Chiêu sửng sốt, lập tức rưng rưng nước mắt.
"Cảm, cảm ơn đồng chí Vân." Lý Lệ Chiêu nghẹn ngào nhận lấy kẹo, cô ấy xé lớp giấy gói bên ngoài, cho kẹo vào miệng, mùi sữa thơm và vị ngọt quanh quẩn trong miệng, cơn đói bụng khiến dạ dày không ngừng kêu lên cũng được làm dịu lại, tâm trạng ngột ngạt bị đè nén dần tốt hơn.
Lúc Đại Điểu đến gần, anh ấy cũng ngửi thấy mùi thơm của sữa thì không vui lắm, Đại Điểu lại trừng mắt nhìn Lý Lệ Chiêu một cái.
"Cho anh đây." Vân Sở Lại tức giận nhìn Đại Điểu, cô cũng móc một viên kẹo sữa khác ném sang cho anh ấy.
Đại Điểu giống như nhặt được bảo bối, anh ấy khoe khoang lườm Lý Lệ Chiêu, chợt cười híp mắt nói: "Cô Vân tốt quá! Cảm ơn cô! Tôi cũng không giống người nào đó được hưởng lợi còn không chịu nói gì."
Anh ấy chỉ cây dâu mắng cây hòe khiến Lý Lệ Chiêu cảm thấy viên kẹo trong miệng mình không còn ngọt nữa.
Cô ấy bối rối nhìn sang Vân Sở Lại, nhỏ giọng nói: "Không phải tôi không muốn nói, chỉ là..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT