A Lộc hoàn toàn không hiểu sự thay đổi của Vân Sở Lại, hốc mắt cô ấy rưng rưng, dáng vẻ bị ức hiếp.
Tống Toàn được Lương Mãn Thương cõng, nhìn dáng vẻ hùng hổ dọa người của Vân Sở Lại, không khỏi nói: "Không nghe thấy người ta đuổi sao? Chúng ta còn ở lại đây làm gì? Đừng làm chướng mắt! Mau đi thôi!"
Mặc dù cô ta không thích A Lộc nhưng vẫn không thích thái độ của Vân Sở Lại.
Vân Sở Lại nhìn thoáng qua Tống Toàn mà không giải thích. Lãnh Phong thở dài, chỉ có thể dẫn người Liên đảng rời đi.
"Các người cũng đi tìm chỗ ở đi, đưa người của mình đi, đúng giờ thì mớm thuốc cho chị ta." Vân Sở Lại nhìn về phía Vân Vĩnh Ân và Lý Lão Hán ngồi trong góc, giọng nói của cô lạnh lẽo, bởi vì trong mắt cô, Vân Vĩnh Ân là một kẻ không thể tin tưởng.
Nghe Vân Sở Lại nói, sắc mặt Vân Vĩnh Ân đỏ bừng, anh ta tức giận, thế nhưng lại nhớ đến tiếng pháo vừa rồi thì sợ hãi.
Cô em gái này của anh ta cũng không phải người bình thường, đó là người có thể giết được quân Nhật, còn anh ta chỉ là thợ mộc, em gái lại không có tình cảm anh em với anh ta nên bị đối xử như vậy cũng rất bình thường, chỉ là... Anh ta cực kỳ tò mò vì sao người khác lại gọi cô là thiếu phu nhân?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT