Vân Sở Lại nhìn quanh một vòng, lại nhìn lướt qua Vân Vĩnh Ân, Lý Lão Hán, Lý Hương Nhi trong góc lều, trong ba người này chỉ có một mình ánh mắt của cô gái nhỏ là không ngừng nhìn về phía Lý Đình Đình, mà hai người còn lại hoàn toàn không có cảm giác tồn tại.
Cô không để ý đến bọn họ, hỏi: "Hà Anh đâu rồi?"
"Cậu ấy bận đưa thuốc cho các chiến sĩ. Sở Lại, thuốc này thật sự có tác dụng sao?" Vân Tử Tân bận tâm nếu thuốc này không có tác dụng thì số binh lính bị nhiễm bệnh đến mức nghiêm trọng sẽ không giữ nổi mạng sống, anh ấy sợ em gái mình sẽ bị liên lụy.
"Anh cả đợi rồi sẽ biết." Vân Sở Lại hất cằm lên, ra hiệu cho Vân Tử Tân nhìn sang.
Vân Tử Tân sửng sốt, anh ấy vừa quay đầu thì nhìn thấy Lý Thanh Vân đang dần tỉnh lại, bỗng nhiên ngồi dậy, một lát sau ông ấy lại kiệt sức mà ngã đầu xuống gối lại một lần nữa. Lý Thanh Vân nghe thấy tiếng động thì nhìn về phía Vân Sở Lại và Vân Tử Tân.
"Thật, thật sự tỉnh rồi sao?" Vân Tử Tân giật mình, hoàn toàn không ngờ thuốc này lại có hiệu quả tốt như vậy.
Lúc Lãnh Phong bước vào, vừa đúng lúc anh ấy nhìn thấy hành động của Lý Thanh Vân, Kim Đại Chùy giật mình thốt lên: "Chú Lý tỉnh rồi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT