Hoắc Thất cũng không để ý tới Quách Nhị Vọng ở bên cạnh, anh ấy đứng lên, giọng điệu bình tĩnh không có chút phập phồng, nói thêm với Vân Sở Lại: "Địa hình ở bốn phía tôi đã nắm được khá rõ rồi, cô ở lại, tôi dẫn cậu ta đi chôn thuốc nổ."
Vân Sở Lại trầm ngâm một lát rồi vuốt cằm nói: "Được, vậy hai người vất vả rồi, tôi đi trông chừng những quân Tứ Tượng có triệu chứng nhẹ này."
Hoắc Thất gật đầu, dẫn Quách Nhị Vọng đi lấy thuốc nổ, bày trí bố cục.
Trên đường, Quách Nhị Vọng nhìn Hoắc Thất mấy lần liền, không nhịn được mà cắn răng hỏi: "Anh gì ơi, anh không phải là người của Hoắc Gia quân phái cho thiếu phu nhân sao? Sao lúc nói chuyện với cô ấy anh không gọi cô ấy là thiếu phu nhân?"
Lúc nói chuyện, giọng điệu của Quách Nhị Vọng có vẻ hơi khó chịu, trong mắt cậu ấy, Vân Sở Lại là người phụ nữ cực kỳ tốt bụng, đáng nhận được sự tôn trọng từ bất kỳ kẻ nào, nhưng người ở bên cạnh cô đây hình như cũng không có vẻ cung kính bao nhiêu.
Bước chân của Hoắc Thất hơi khựng lại, liếc xéo Quách Nhị Vọng một cái rồi lại không nói một lời nào, tiếp tục đi về phía trước.
Quách Nhị Vọng phồng hai má như con cá nóc, nhưng cũng chỉ có thể nhìn chằm chằm bóng dáng của Hoắc Thất, giận mà không có chỗ phát ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play