Nghe vậy, Hoàng Lăng Xuyên suýt nữa bị tức đến mức bật cười, anh ta đập tay lên giường, giọng điệu lạnh lùng: "Giả vờ cái gì? Giúp đỡ đám người Cố Quân kia rời đi, không phải là muốn đối nghịch với tôi à? Vân Sở Lại, cô thật sự cho rằng tôi không dám động đến cô chắc?!"
"Cho dù Hoắc Nghiên Thanh có coi trọng cô đến mức nào, chẳng lẽ thật sự có thể nguyện ý vì một người đàn bà mà trở mặt với quân đoàn số mười một của tôi sao?"
Anh ta đột nhiên nhìn thẳng vào cô, ánh mắt nặng nề: "Cô liên tục hạ thấp thể diện của tôi, nếu không dạy dỗ cô, sau này mọi người biết được, còn thật sự cho rằng Hoắc Gia quân muốn cưỡi lên quân đoàn số mười một mà diễu võ dương oai đấy!"
Vân Sở Lại nhíu mày, khẽ nói: "Trưởng quan Hoàng hiểu lầm tôi rồi, anh chính là đứa con duy nhất của quân trưởng Hoàng, tôi đâu dám làm anh mất mặt?"
Nói xong, khuôn mặt của cô giãn ra, cười cười,"Lại nói, cái chết phó quan Diêu chẳng lẽ không phải do anh tự biên tự diễn hay sao? Nếu không phải anh nổi lên ý định giết chết Cố Quân thì làm sao anh ấy lại được ăn cả ngã về không mà mang theo người rời đi?"
"Hoàng Lăng Xuyên, tôi đã cứu anh, anh phải cảm ơn tôi mới đúng, sao lại muốn làm trò giương cung bạt kiếm chứ?"
Hoàng Lăng Xuyên nghiến răng nghiến lợi, hung tợn mà trừng mắt với Vân Sở Lại: "Cứu tôi? Đánh rắm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT