Vân Sở Lại không nhìn cô ta, cô nói: "Rời đi là một chuyện nhưng một khi đã xác định được thuốc có vấn đề thì chúng ta chỉ cần nghĩ cách hốt thuốc đúng bệnh, chữa khỏi bệnh, đến lúc đó muốn rời đi cũng không phải việc khó khăn gì."
"Chỉ là hiện tại thuốc mới là vấn đề nghiêm trọng nhất, rốt cuộc là vô tình hay cố ý?"
"Nếu như Hoàng Lăng Xuyên tự ý đổi thuốc, vậy thì không hay rồi, đến lúc đó chúng ta phải làm như đồng chí Tống Toàn nói, phải phá vòng vây trốn ra khỏi đây, bởi vì Hoàng Lăng Xuyên tuyệt đối sẽ không để chúng ta sống sót, mang tin tức bí mật này trốn ra ngoài."
Sau khi đã bình thản nói hết những lời này, Vân Sở Lại đi đến ngồi cạnh Vân Tử Tân.
Cô nhìn thoáng qua Vân Tử Tân, nói: "Anh cả, hôm nay anh còn chưa uống thuốc, để em đi rót nước cho anh."
Lời này của Vân Sở Lại khiến tất cả ánh mắt của mọi người lập tức nhìn về phía Vân Tử Tân, kể cả Vân Vĩnh Ân đang ngồi trong góc cũng vậy, khi anh ta nghe nói đến 'anh cả' thì hai tai dựng thẳng lên, thò đầu nhìn sang. Dường như người kia không phải anh cả Vân Vĩnh Phúc của anh ta.
Ánh mắt của Vân Vĩnh Ân đảo trên mặt Vân Tử Tân thì đột nhiên giật mình thốt lên: "Vân đại thiếu gia?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT