Vân Sở Lại cụp mắt nhìn chiếc chìa khóa trong hộp gấm, nhẹ giọng nói: "Cho nên, đây là lý do mà anh cả không muốn trở về à."
Chuyện này hiển nhiên là điều kiêng kỵ ở sâu trong nội tâm mà Vân Tử Tân không muốn người khác biết được nhất, anh ấy cười cười: "Bây giờ không phải đã tốt lắm rồi sao? Đời này của anh cả đã sống đủ rồi, quãng đời còn lại chỉ hy vọng bình yên thản nhiên, không muốn lại dính líu tới chuyện đau khổ anh em tương tàn nữa."
Vân Sở Lại mím môi, cau mày, nhưng nhìn vẻ mặt Vân Tử Tân vẫn bình tĩnh thoải mái, thật sự không có vẻ oán hận gì thì biết là anh ấy thật sự không truy cứu chuyện này nữa, gặp được cô là chuyện ngoài ý muốn.
Cô đẩy hộp gấm về phía Vân Tử Tân: "Em không cần cái chìa khóa này, sau này anh cả vẫn cần sinh sống mà."
Tuy tiền bạc gửi trong ngân hàng của Vân Tử Tân có không ít, nhưng không có sức hấp dẫn gì với cô cả, tài phú của việc giết quỷ tử đã là vô cùng tận rồi, so sánh ra thì Vân Tử Tân cần số tiền đó để bắt đầu cuộc sống mới hơn.
Vân Tử Tân nhíu mày, đẩy hộp gấm nhung lại cho Vân Sở Lại: "Cho em mượn, lời anh cả nói cũng không nghe sao?"
Anh ấy trầm giọng nói xong, lại cảm thấy lời mình nói quá mức nghiêm túc, thế là vẻ mặt lại hòa hoãn lại, dịu giọng nói: "Chiếc chìa khóa này anh đã hao tổn hết tâm sức để giữ lại đấy, vì cái này mà bị phế bỏ mất một chân, bị tra tấn không ít, em chớ để phụ tấm lòng của anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT