Vân Sở Lại làm như không nghe thấy, khi Oánh nương đưa tay ra sờ eo cô, ánh mắt cô lóe lên, xoay khẩu súng đã lên đạn, chạm vào điểm yếu của cô ta, “Tôi đã nói, đừng hành động thiếu suy nghĩ, chỉ cần tôi run tay, e là không có ai nhặt xác giúp bà đâu? “
Vẻ mặt Oánh nương quả nhiên tái mét, kinh hãi nhìn Vân Sở Lại.
Cô ta rất sợ chết, hai tay run rẩy bỏ ra khỏi eo cô, nửa chừng nói: “Cô, cô gái, tôi không hề có ý định hại ai, tôi chỉ muốn nhờ cô cứu người mà thôi, tôi biết cô là bác sĩ!"
Vân Sở Lại híp mắt, cất miếng lương khô, đứng lên khỏi ghế.
Mặc dù vóc dáng cô nhỏ nhắn, nhưng cũng khá cao, đứng chung với Oánh Nương có chút từ trên cao nhìn xuống.
“Là thật! Cô gái, là thật, tôi chỉ muốn tìm cô để cứu người, không phải muốn hại cô! Cô nhìn đi, nhìn đi, tôi cũng đã mang lương thực đến! “ Oánh Nương thực sự sợ hãi, run rẩy đưa ta lấy túi thức ăn bên hông.
Vân Sở Lại lạnh lùng nhìn túi lương thực Oánh nương đưa, không có chút phản ứng nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT