Ý trong lời nói của Vân Sở Lại đã rất dễ hiểu rồi, cô chỉ tạm thời ở lại huyện Úc Văn để truy đuổi cái người Nhật Bản kia mà thôi, không phải đã lựa chọn gia nhập Quân Thống, dù sao cô đã gửi gắm mẹ ruột của cô cho Lãnh Phong, sự tin tưởng ẩn chứa trong đó không cần phải nói nhiều cũng biết.
Tinh thần Lãnh Phong phấn chấn, mày kiếm khẽ nhướng lên, nhếch miệng cười để lộ ra chiếc răng nanh trắng như tuyết, nói: "Đồng chí Vân, tôi cùng đi với cô! Nhất định sẽ không để cho tên người Nhật kia chạy thoát được!"
Tuy rằng không biết mục đích vì sao Vân Sở Lại lại đuổi giết một tên giặc đã cùng đường, nhưng điều này cũng không cản trở anh ta đưa ra lựa chọn.
Khóe môi Cố Quân giật giật, nhìn Lãnh Phong với ánh mắt sắc bén.
Người này sao lại đáng ghét đến như vậy, khiến anh ấy cảm thấy lúc nào cũng nhân cơ hội để nhảy vào.
Cố Quân hừ lạnh một tiếng, trên gương mặt anh tuấn đầy vẻ không vui nhưng vẫn không quên bảo Thiết Bản đi gọi Tống Vũ Quy tới đây.
Lãnh Phong hoàn toàn chẳng thèm để ý đến ánh mắt của anh ấy, thậm chí còn có mấy phần thích thú, đối phương càng tức đến mức muốn giơ chân thì anh ta lại càng vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT