Tai mắt chú ý đến cô đã biến mất, cái muỗng trong tay Vân Sở Lại đang để cạnh miệng Tống Vũ Quy cũng lập tức thu hồi về, cô đặt muỗng vào bát, giọng nói rất nhỏ: "Anh tự mình ăn đi! Tôi đã cho một ít thuốc bổ vào trong cháo này, đừng để dáng vẻ ốm yếu này của anh kéo chân tay chúng tôi!"
Ban đầu Tống Vũ Quy vốn đã há miệng thì lúc này cũng chậm rãi khép kín, huyệt thái dương không ngừng nhảy lên.
Mặc dù anh ta đã biết Vân Sở Lại không phải một người phụ nữ nông thôn tầm thường, ai ngờ cô còn có thể trở mặt còn nhanh hơn thời tiết thay đổi, trong số các nữ đặc vụ, anh ta cũng chưa thấy mấy người được như cô. Chỉ là anh ta vẫn làm theo lời Vân Sở Lại nói.
Tống Vũ Quy nhận lấy cháo, tay cầm muỗng múc một muỗng cháo cho vào miệng, biểu hiện tuyệt đối tín nhiệm cô.
Vân Sở Lại mấp máy môi đỏ: "Vừa rồi chẳng phải anh còn rất đề phòng sao? Vì sao lúc nào lại yên tâm rồi? Không sợ tôi bỏ độc vào à?"
"Đột nhiên tôi đã hiểu ra, tình hình hiện tại, tôi chính là thịt đã nằm trên thớt, mặc người chém giết, nếu so với Thượng Phong Đường không hiểu thấu bắt tôi về đây, lôi kéo tôi phản bội cục Quân Thống thì không bằng tôi nên tín nhiệm một người đã cứu tôi hai lần, đây chẳng phải mạch suy nghĩ thông thường sao?"
Tống Vũ Quy ăn cháo ngon lành, cơ thể cũng dần có sức lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT