Vân Sở Lại vừa bước ra khỏi phòng thì căn phòng tiếp tục chìm vào yên lặng trong vài phút.
Hạc Điền Bổn cố nén sự mất kiên nhẫn, hắn nhìn Tống Vũ Quy, ôn hòa nói: "Tống tiên sinh, cục Quân Thống muốn đẩy anh vào chỗ chết, người Cửu Châu cũng xem anh là kẻ phản quốc, vì sao anh còn muốn ở lại chỗ này? Gia nhập vào Thượng Phong Đường của chúng tôi chính là sự lựa chọn tốt nhất với anh."
Tống Vũ Quy vô lực trừng mắt nhìn, ngay sau đó là một loạt tiếng ho khan kịch liệt.
Anh ta thở dài: "Xin lỗi Hạc Điền tiên sinh, làm phiền anh có thể mở cửa sổ giúp tôi không? Trong phòng bí bách quá!"
Sắc mặt Hạc Điền Bổn tối tăm, hắn cắn răng. Nếu không phải vì cấp trên đã có lệnh phải đưa người sống trở về thì hắn cũng không cần khép nép thế này. Thượng Phong Đường địa vị cao, cần gì phải lấy lòng một người Cửu Châu?
Chẳng qua khi nhìn thấy dáng vẻ không còn sức lực kia của Tống Vũ Quy, giống như chỉ một giây sau sẽ tắt thở thì hắn vẫn đứng lên mở cửa sổ.
Cửa sổ vừa mở ra, một luồng không khí lạnh đã cuốn vào phòng. Tống Vũ Quy mở miệng thở hổn hển, để không khí lạnh nhập vào phổi mới khiến anh ta cảm thấy dễ chịu hơn phần nào, nhờ vậy mà đầu óc bị bệnh trong hai ngày trở nên hồ đồ cũng tỉnh táo hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT