Sắc mặt Cố Quân có hơi khó coi: "Tại sao lại không ở bên ngoài huyện? Bây giờ tuy rằng trong huyện không có quỷ Nhật đóng quân, nhưng chắc chắn bên trong thành có đồng lõa của Thượng Phong Đường, sao cậu lại cứ để bọn họ tùy ý đi theo vào trong đó?"
Vẻ mặt Đại Điểu vô tôi, đáp: "Lão đại, tôi bị oan! Không phải do Nhị Lại Tử sợ mất dấu người ta, cậu ấy biết nhiệm vụ lần này là ông chủ Mang tự mình ra lệnh, rất muốn tranh công, làm sao mà quan tâm nhiều như vậy chứ?"
Đương nhiên Cố Quân cũng biết mấy người mình mang đến có tính nết như thế nào, sắc mặt anh ấy trầm xuống, trong lòng biết bây giờ có sốt ruột hơn nữa cũng không làm được chuyện gì, kế sách bây giờ là phải nhanh chóng lẻn vào trong huyện Úc Văn, cứu Tống Vũ Quy từ trong tay bọn họ ra.
Nhớ đến Tống Vũ Quy, Cố Quân hỏi: "Tống Vũ Quy không sao chứ?"
"Lão đại còn có tâm tư mà lo lắng cho anh ta à? Tên nhãi kia rất tốt luôn, dọc đường đi được ăn ngon uống khỏe, ha ha, trông sắc mặt cũng tốt lên không ít, không biết khi nào thì anh ta thông đồng với người của Thượng Phong Đường nữa!"
Đại Điểu cười nhạt, ở trong lòng anh ta, rõ ràng Tống Vũ Quy đã ngồi rất chắc chắn vị trí "phản đổ" rồi.
Cố Quân híp mắt, không để ý đến lời Đại Điểu nói, nhìn về phía Vân Sở Lại và Lãnh Phong đừng cách đó không xa, trầm ngâm một lát rồi nhấc chân đi tới, thuật lại lời nói của Đại Điểu từ đầu đến cuối một lần: "Sự tình chính là như vậy, phải nhanh chóng đến huyện Úc văn đã."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play