Lông mày Vân Sở Lại nhíu lại, cô lắc đầu nói: "Các người đúng là to gan, trên núi này có không ít thú dữ đói, các người vây anh ta trong sơn cốc cũng không sợ anh ta bị thú dữ ăn mất sao?"
Kim Đại Chùy sửng sốt nhưng sau đó khô khan cười một tiếng: "Chuyện này, đúng là chưa nghĩ đến chuyện này."
Vân Sở Lại thở dài, cô chỉ về phía trước, nói: "Đi thôi! Đi xem thế nào!"
Cô vất vả cứu Tống Vũ Quy trở về, dù sao thì anh ta cũng là nhân vật trong tiểu thuyết này, là nam tư, tóm lại cũng không thể để anh ta tùy tiện chết ở đây, huống hồ cô còn muốn hợp tác với anh ta, hòng biết được phản đồ bên trong.
Kim Đại Chùy do dự nhưng lại nghĩ đến thái độ của mấy người Lương Mãn Thương và Hà Anh với Vân Sở Lại thì vẫn gật đầu.
Anh ta đi phía trước dẫn đường, Vân Sở Lại đi phía sau, hai người vòng qua một vùng núi, đập vào mi mắt là một sơn cốc.
Vân Sở Lại ngạc nhiên: "Đường đi hiểm trở như vậy, làm thế nào các người đuổi đến đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT