Anh ta thật sự sợ đồng chí Vân tức giận, sau đó từ chối, dù sao thì anh ta có chuyện muốn hỏi mà còn bảo người ta tự mình tìm đến cửa là sao?
Huống hồ anh ta cũng biết, đồng chí Vân không có ấn tượng gì tốt với đội trưởng của bọn họ, cũng sợ cô sinh ra khúc mắc, sau này không muốn gia nhập tiểu đội Phong Hỏa nữa, cho nên lúc nói chuyện cứ kiêng dè mãi, ngay cả giọng điệu cũng mang thêm mấy phần cẩn thận.
Hà Anh nghe thấy thế thì khó chịu ra mặt, tức giận mà trừng mắt với Lương Mãn Thương một cái, chị Vân của bọn họ còn lâu mới nhỏ nhen như vậy.
Vân Sở Lại cong môi, chợt ý cười trên môi biến mất, nói thẳng: "Không đi."
"Không, không đi?" Lương Mãn Thương ngây ngẩn cả người, quay đầu lại thì nhìn thấy Vân Sở Lại đã mang theo hòm thuốc rời đi rồi.
"Không, không phải chứ, đồng chí Vân! Cô không đi thì tôi phải báo cáo với đội trưởng như thế nào chứ? Đồng chí Vân?!" Lương Mãn Thương cào cào tóc, biểu cảm kiểu "trời xanh ơi", buồn rầu nói: "Hà Anh, cậu nói cái gì đi chứ?"
Hà Anh nhếch miệng cười với anh ta: "Ha ha, ai thèm quan tâm cậu chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play