Lúc này, Lâm Bảo Muội đi từ trong phòng ra, lúc nhìn thấy Vân Sở Lại thì trên mặt cô ấy đầy vẻ mừng rỡ: "Đồng chí Vân!"
Vân Sở Lại nâng mắt lên, vừa định hỏi vài câu về chuyện của Tống Vũ Quy, ai ngờ Lâm Bảo Muội lại kéo người ở phía sau ra.
Mà cô gái ở phía sau Lâm Bảo Muội, gương mặt trắng nõn, đang run rẩy kia không ai khác chính là vũ nữ đáng thương mà cô gặp được ở trong trại của sơn phỉ, A Lộc, người cũng như tên, cứ như một chú nai con vừa mới ra đời, tâm tư đơn thuần.
Cô ấy đã đổi một bộ quần áo khác, không còn mặc phục sức hở hang của vũ nữ như ngày hôm qua nữa.
Sau khi nhìn thấy Vân Sở Lại, đầu tiên là A Lộc run lên một chút, sau đó mới cắn môi nói: "Chị, chị ơi."
Trong mắt Vân Sở Lại hiện lên vẻ kỳ lại, quay đầu nhìn về phía Lãnh Phong: "Anh mang người về à?"
Lãnh Phong không biết lời này của cô là nghi ngờ hay là chất vấn, nhưng vẫn thành thật gật đầu, anh ta còn chưa nói gì, Lương Mãn Thương đã giành nói trước: "Chúng tôi gặp được cô ấy ở trên sơn đạo, lúc ấy đã sắp bị cóng chết rồi, cực kỳ đáng thương!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play