Hoắc Trạm nhìn vẻ mặt chịu ấm ức của cô thì trong lòng đã dễ chịu hơn không ít: “Được rồi, đừng giận, anh sẽ chuẩn bị quà cho em. “
Tống Quế Anh nhìn cử chỉ thân mật của hai người cùng lời nói dịu dàng của Hoắc Trạm thì rất hài lòng với mối quan hệ giữa hai người, ở thời buổi này, mặc dù là vợ chồng nhưng rất ít người thể hiện tình cảm ra ngoài.
“Khụ, được, được rồi, đừng để người khác nhìn thấy. “ Tống Quế Anh úp mở nói.
Vân Sở Lại nổi giận đùng đùng muốn hất tay anh ra, nhưng khi bắt gặp ánh mắt vui mừng của Tống Quế Anh, cô chỉ có thể hít sâu một hơi, hạ giọng, cười nói: “Được rồi, Nghiên Thanh, anh yên tâm đi đi, em đợi quà của anh. “
Mặc dù câu này được nói khi đang nở một nụ cười, nhưng dường như là bị ép ra khỏi kẽ răng.
Hoắc Trạm bật cười, cụp mắt xuống, trong mắt tràn đầy ý cười.
Tống Quế Anh cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là cô còn có chút oán hận, khẽ cười" "Con nhóc này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT