Bọn họ cũng chỉ là một vài người thường bị dồn đến đường cùng, ngoài ý muốn mà gia nhập vào trong sơn trại làm thổ phỉ, vốn không muốn làm tay sai của người Nhật Bản, bây giờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, còn có lý do gì mà ở lại nữa?
Vân Sở Lại nửa ngồi xổm ở vị trí bí mật, mím môi đỏ mọng, chậm rãi buông súng trong tay xuống.
Cô cũng không phải loại người tàn nhẫn thích giết chóc gì, nếu như không đến mức bất đắc dĩ, cô cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt với đồng bào của mình, nếu những tên đạo tặc còn lại nguyện ý ghìm cương trước bờ vực, vậy thì cô sẽ không cần phải ra tay nữa, nhưng mà, người bị giam giữ ở trong địa lao kia là ai?
Vân Sở Lại yên lặng không tiếng động, chờ thổ phỉ cướp sạch sẽ những thứ ở trong trại đi, lưng đeo bọc hành lý rời đi, mới chậm rãi đi ra từ nơi ẩn náu, trầm ngâm một lát, cuối cùng cô vẫn bỏ qua suy nghĩ xem vào việc của người khác.
Cho dù người bị giam giữ ở trong địa lao kia là người nào thì cũng không có liên quan đến cô, nghe giọng điệu của bọn họ thì chắc chắn Cát Điền đã đưa tin cho những tiểu đội quỷ tử khác rồi, nói không chừng những tiểu đội quỷ tử khác đã đang trên đường đến sơn trại rồi cũng nên.
Cô biết rõ, nơi này không phải nơi nên ở lại lâu, xoay người định rời khỏi.
Nhưng mà cô vừa đi được một vài bước thì bỗng nhiên dừng lại, lặng lẽ núp sau lưng một cây cột, hơi đăm chiêu mà nhìn về phía một tên đạo tặc quay ngược trở lại, hắn ta rón ra rón rén qua về, còn không ngừng nhìn ngó xung quanh, dáng vẻ cực kỳ chột dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT