"Hả? Có phải là vị trưởng quan của đảng Tứ Tượng đó không?" Vân Vĩnh Ân chấn động tinh thần, nói xong thì chạy ra ngoài mở cửa.
"Thằng hai!" Tống Quế Anh sợ Vân Vĩnh Ân muốn vỗ mông ngựa mà lại vỗ nhầm lên đùi ngựa, lại vạ lây đến Vân Sở Lại thì bà ấy cắn răng đuổi theo.
Ngược lại thì Vân Sở Lại vẫn chậm rì rì mà đi theo phía sau hai người ra ngoài.
Còn chưa tới cửa, cô chợt nghe thấy giọng nói nịnh nọt của Vân Vĩnh Ân, trong lòng hơi nghi ngờ, chẳng lẽ không phải là Hoắc Trạm?
Theo như tính cách luôn tính toán để không có chút sai lầm nào của Hoắc Trạm, nếu như phải ẩn thân vào trong nạn dân thì sẽ không thể hiện quá mức khiến người bên ngoài chú ý, để lộ ra đặc điểm không phù hợp với dân chúng chạy nạn, Vân Vĩnh Ân không nên chân chó như vậy mới đúng.
Đến gần, Vân Sở Lại liền thấy được Thẩm Cù đang đứng ở cửa, vẻ mặt nghiêm túc mà lạnh lùng.
Đuôi lông mày của cô khẽ nhướng lên, lướt qua vai Vân Vĩnh Ân nhìn về phía Thẩm Cù, gọi một câu: "Phó quan Thẩm."
Thẩm Cù gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua Vân Vĩnh Ân đang tỏ ra lấy lòng, người sau cũng coi như nhạy bén, vội vàng kéo Tống Quế Anh ra phía sau, để cho hai người một không gian riêng mà nói chuyện.
Khi đi lướt qua người Vân Sở Lại, anh ta còn không quên dặn: "Em gái, bình tĩnh nói chuyện với trưởng quan nhé."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT