Người ngoài chỉ biết thiếu soái Hoắc Trạm ở Phụng Tân là người có tâm tư kín đáo, là một vị tướng tài hiếm thấy, nhưng có mấy ai thực sự hiểu rõ anh? Bởi vì từ nhỏ đã mang trong mình sự hận thù, nên anh là người hiếm khi tin tưởng người khác.
Vân Sở Lại lấy thuốc ra, đúng là đã cứu anh, nhưng chỉ riêng điều này thôi chưa hẳn sẽ khiến anh dễ dàng tin tưởng.
Thẩm Cầu âm thầm suy đoán, không lẽ thiếu soái thật sự bị miệng quạ đen của Hoàng Lăng Xuyên nói trúng rồi?
Hoắc Trạm không nói lời nào ngước mắt quét qua người Thẩm Cù, ánh mắt trở nên ngưng trọng.
Thẩm Cù rùng mình một cái, không dám ngẩng đầu lên, lập tức đè toàn bộ những suy nghĩ trong đầu xuống.
Anh ấy ho khan vài tiếng, mím môi nói:  “Có lẽ thuộc hạ bị phong hàn ở huyện An Bình mất rồi. “
Hoắc Trạm cười lạnh một tiếng, cũng không nói gì thêm về chuyện của Vân Sở Lại, dừng một chút, anh nói;  “Anh chỉ cần thay tôi lừa gạt Hoàng Lăng Xuyên, đưa người về Phụng Tân, làm giả như là tôi đã quay trở về, anh hiểu không? “
Lần này Thẩm Cù không dám ngắt lời, cung kính nói:  “Vâng! “
Nói xong chính sự, Thẩm Cù lại báo cáo về phát hiện ở huyện An Bình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play