Hoắc Trạm nhíu mày nhìn cô, trong lời nói lạnh lẽo, cứng rắn: "Nói rõ chi tiết! Người kia là ai?"
Vân Sở Lại mấp máy môi, nhỏ giọng nói: "Diêm Tĩnh, hình như anh ấy là con trai út của Diêm đại soái."
Sau khi cô sống lại, Vân Sở Lại không tiếp nhận trí nhớ của nguyên chủ nhưng theo thời gian, cô và cơ thể này càng thích ứng lẫn nhau thì những ký ức vụn vặt kia đã xâm nhập vào đầu cô, đáng tiếc là chúng lại không được hoàn chỉnh.
Với nguyên chủ mà nói, trí nhớ trong mười tám năm là rất nhiều nhưng những ký ức cô ấy muốn ghi nhớ lại lác đác không nhiều.
Mà Diêm Tĩnh ở đại học Lục Thành chính là chấp niệm lớn nhất của cô ấy.
Đúng vậy, Vân Sở Lại đã nói dối chuyện này, cô đã đổi vị trí giữa người được ái mộ và người ái mộ.
Tây Linh Sơn cách Lục Thành rất gần, Diêm Tĩnh học ở đại học Lục Thành cũng không có gì lạ.
Mà anh ta lại là thiếu gia của Diêm Gia của Quân Tây Linh Sơn, tất nhiên là một người có thân phận cao quý, từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng, con người ôn hòa, phong độ, rất nhiều các cô gái trong trường đại học Lục Thành và trường nữ quốc lập đã tâm niệm anh ta chính là đối tượng có chất lượng rất tốt.
Mặc dù tính tình nguyên chủ ngang ngược, không phải người tốt lành gì nhưng bản chất vẫn là một cô gái mới lớn, trong lòng cô ấy ái mộ Diêm Tĩnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT