Vân Sở Lại nói: "Vì cứu mấy người Lãnh Phong nên tôi mới giả mạo thành người Nhật đến gần Sơn Hạ Nhất Lang."
Ngón tay dài của Hoắc Trạm chống lên giữa hai đầu lông mày, môi cong lên nhưng ý cười lại không đến đáy mắt: "Cô lại có lá gan lớn như vậy!"
Vân Sở Lại nghẹn lại, cô giả vờ không nhận ra việc anh đang giễu cợt cô.
Cô nói đây đều là việc nhỏ, không quan trọng, không đáng nhắc đến, điều anh muốn biết tất nhiên không phải những việc này.
Ngón tay của Hoắc Trạm nhẹ nhàng gõ trên phản, anh giống như mất kiên nhẫn, hé miệng nói: "Nói về Quất Gia Lăng Hương và ám hiệu tình báo quân đoàn mười của Nhật đi! Từ đâu mà cô biết được những chuyện bí mật này?"
Vân Sở Lại ngước mắt nhìn anh: "Chẳng phải Hoắc thiếu soái đã biết tôi từng đi học ở tỉnh thành sao?"
Lông mày Hoắc Trạm nhíu lại, đồng tử màu sáng lóe lên vẻ phức tạp khó nói thành lời.
Nếu là người dưới tay anh nói ba câu mà chưa nói đến trọng điểm giống như cô thì nhất định anh đã trừng trị nghiêm khắc với người đó, thế nhưng khi anh đối diện với đôi mắt đen trong suốt của cô để dò xét thì anh cũng không biết làm thế nào mà mình chỉ 'ừ' một tiếng không thấp không cao như đang trả lời cô.
Nghe thấy tiếng trả lời của anh, Vân Sở Lại cảm thấy yên tâm hơn, trên mặt nở nụ cười, tiếp tục nói: "Thật ra tôi và Quất Gia Lăng Hương chính là bạn học, cùng đến trường ở Lục Thành, chỉ là tôi học trường nữ quốc lập, còn cô ấy học đại học Lục Thành bên cạnh."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play