Thẩm Cù càng nhíu mày chặt hơn, anh ấy hất tay Hoàng Lăng Xuyên, quay người nhìn mặt anh ta, bình tĩnh nói: "Hoàng trưởng quan, tôi nói rồi, Vân tiểu thư là khách quý của thiếu soái nhà chúng tôi, sự an toàn của cô ấy không được để xảy ra ra sai sót."
Ý cười trên mặt Hoàng Lăng Xuyên hơi thu lại, anh ta nhẹ gật đầu: "Tất nhiên tôi biết điều này, Thẩm phó quan yên tâm đi, tôi sẽ cho người mai phục xung quanh, chỉ cần khi Sơn Hạ Nhất Lang xuất hiện thì tôi sẽ không cho hắn ta cơ hội ra tay,"
"Hy vọng là như vậy." Thẩm Cù nghiêm nghị nói.
Vân Sở Lại dặn dò Tống Quế Anh đừng quên mang cơm cho mấy người ở trong nhà kho.
Còn chưa đợi Tống Quế Anh hỏi nhiều, cô đã rời khỏi cửa tiệm làm mộc Lý Ký trong ánh mắt lo lắng cho bà ấy.
Cô vừa ra khỏi cửa thì Hoàng Lăng Xuyên cũng ra lệnh xuất phát, Thẩm Cù lo lắng cho sự an toàn của Vân Sở Lại nên cử thêm mấy người lính của Hoắc Gia Quân theo.
Một đoàn người trùng điệp xuất phát, dân chúng ghé vào đầu tường nhìn ngó dáo dác, đưa mắt nhìn theo bọn họ.
Quay lại cánh rừng quen thuộc một lần nữa, Vân Sở Lại hít sâu một hơi, cô dựa theo trí nhớ đi đến nơi Sơn Hạ Nhất Lang rời đi, cô nói: "Chính là hướng đó, chỉ là không biết hắn ta sẽ đi hướng nào, không biết có ngã ba hay không."
Hoàng Lăng Xuyên híp mắt nhìn theo, vẫy tay với đoàn lính phía sau, trong chớp mắt có một người rời khỏi hàng, trịnh trọng nói: "Trưởng quan, con đường này có hai ngã rẽ, một con đường thông đến thôn Vân Gia, một đường đi đến kênh Thạch Pha.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play