Thẩm Cù nhìn Vân Sở Lại một cái thật sâu, chợt khách khí nói: "Vân tiểu thư đừng sợ, tôi đến đây, đúng là để cứu cô đấy."
Vân Sở Lại khẽ kinh ngạc, nghĩ lại thì, biết là amoxicillin đã phát huy công dụng.
Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, hơi cứng ngắc mà buông tay xuống, nhận thấy ánh mắt của Thẩm Cù vẫn đặt trên người cô như trước, chần chừ một lúc, thả giọng điệu đến mức rất nhẹ, hỏi: "Chứng bệnh trên người vị trưởng quan Hoắc kia, đã chuyển biến tốt đẹp rồi phải không?"
Thật ra cô chỉ đơn giản là hỏi như không hỏi thôi, chắc chắn là Hoắc Trạm đã rất ổn.
Nếu anh thật sự đã xảy ra chuyện gì giống như trong tiểu thuyết, vậy thì phó quan bên người anh cũng sẽ không quay trở về nhúng tay vào chuyện của huyện An Bình.
Thẩm Cù vuốt cằm, nhưng hiển nhiên anh ấy không muốn nói gì thêm, chỉ nói: "Sao Vân tiểu thư lại ở huyện An Bình, còn..."
Anh ấy chỉ kimono trên người cô, con ngươi híp lại, tuy đã nói đỡ cho cô, nhưng không có nghĩa là anh ấy sẽ không có nghi ngờ.
Vân Sở Lại không vội trả lời, mà ngẩng đầu lên tìm kiếm thử thi thể của Tào Trường.
Nơi cô ra tay cách nơi cô trốn không xa, cách mấy chục thước cô đã nhìn thấy được ba vệt sáng lóe ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play