Vân Sở Lại gật đầu, không hỏi thêm gì nữa, cô tin vào khả năng của Hoắc Trạm, nếu anh nói không sao thì chắc chắn là không sao.
Nghĩ đến lúa giống ở Phụng Tấn, Vân Sở Lại cười khẽ: "Vậy anh có biết lúa giống ở Phụng Tấn đã thu hoạch rất tốt không?"
Nghe vậy, Hoắc Trạm khựng lại một chút, lắc đầu, anh thật sự không biết chuyện này. Dù mỗi ngày Phụng Tân đều gửi điện báo về Thượng Hải, nhưng trước khi đến Lục Thành, anh vẫn chưa nhận được tin lúa giống ở Phụng Tấn bội thu.
Hoắc Trạm cười: "Vậy là, thời gian phu nhân ở Lục Thành cũng không uổng phí."
Vân Sở Lại nhếch môi cười, chống cằm nhìn Hoắc Trạm, đùa lại: "Cũng nhờ có phu quân cả."
Hoắc Trạm cười nhẹ, đôi mắt ánh lên nụ cười, càng khiến gương mặt anh thêm phần cuốn hút.
Lúc này, từ ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Hoắc Nhị vội vã bước vào, không hề ngạc nhiên khi thấy Hoắc Trạm ở đây, có vẻ anh ấy đã biết trước. Anh ấy đưa cho Hoắc Trạm một bức mật thư: "Đại soái, tin tức từ Diên Châu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT