Vân Sở Lại nhìn những con châu chấu còn sót lại trên mặt đất thì khẽ thở dài.
Hoắc Nhị bước nhanh tới: "Phu nhân, theo lệnh của ngài, quân Hoắc Gia đã bắt hết châu chấu bay qua Lục Thành."
Vân Sở Lại gật đầu: "Bây giờ thiếu lương thực khắp nơi, châu chấu cũng có thể làm thức ăn, cứ tạm qua giai đoạn này đã."
Dù cô đã cho người ra ngoài mua một lượng lớn lương thực, nhưng số người tị nạn vẫn tăng lên không ngừng, lương thực khó có thể cung cấp đủ. Châu chấu đúng là tai họa, nhưng chúng cũng chứa nhiều protein, miễn là không ai bị dị ứng thì có thể dùng chúng ăn no bụng.
"Vâng!" Hoắc Nhị đáp lời, sau đó ngập ngừng nhìn xuống bụng bầu của Vân Sở Lại. Nghĩ đến điện báo của đại soái nhà mình, anh ấy đành cắn răng hỏi: "Phu nhân, đại soái nhắn... khi nào ngài trở về Thượng Hải?"
Vân Sở Lại nhìn xuống bụng mình, nhớ lại lời đã hứa với Hoắc Trạm trước khi rời đi, cô chớp chớp mắt.
Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Chờ tin tức từ Phụng Tân, có tin rồi tôi sẽ về."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT