Chẳng mấy chốc, quân Đông Doanh đã đến, nhìn thấy đám quân mặc đồng phục Tứ Tượng ở cổng thành thì họ không ngần ngại nổ súng xả đạn, cánh cổng nhanh chóng đóng lại. Nghe tiếng súng nổ đùng đùng bên ngoài, đôi chân Trịnh Khoa trở nên run rẩy.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy chỉ còn hơn một nghìn người trong đội quân Tứ Tượng thì lòng ông ta đau như cắt.
Đây đều là đội cận vệ của ông, chết một người là mất một người, thậm chí họ còn chưa kịp phát huy tác dụng gì đã chết dưới súng quân Đông Doanh. Trịnh Khoa mặt đỏ bừng, lòng tràn đầy hận thù, chỉ muốn giết hết đám lính Hoắc gia xung quanh.
Khi Hoắc Trạm từ tường thành bước xuống, Trịnh Khoa giận đến đỏ cả mắt: "Là cậu hại chết họ!"
Dù lòng đầy căm hận, Trịnh Khoa biết rằng đây không phải là thời điểm thích hợp để hành động nên chỉ có thể kìm nén cơn giận.
—
Mặt Hoắc Trạm không đổi sắc, chỉ nhún vai nhẹ: "Sao Trịnh sư trưởng lại nói vậy? Bản soái còn phải đối phó với quân Đông Doanh đang tập trung, không có thời gian ôn chuyện cùng sư trưởng, hãy để sư trưởng cùng các vị đi nghỉ ngơi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT