9 giờ tối, Mao Phi Du mang cháo nóng tới gõ cửa phòng cô: “Có nhịn đói cũng không đói ra vàng được đâu.”
Lê Chi nằm cuộn mình trùm kín chăn. Mao Phi Du bước đến kéo chăn ra: “Ăn chút gì đi. Anh nói cho mà biết, đây là lần đầu anh nấu cháo cho người khác đấy. Nể mặt anh ăn đi.”
Lê Chi khịt mũi: “Em ăn không vào.”
Mao Phi Du thở dài: “Nếu đã mắc bệnh tương tư rồi thì đi gặp anh ta đi. Có gì từ từ nói, cứ thế này càng khó chịu hơn đúng không?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng Lê Chi suy sụp: “Thái độ của anh ấy giống như từ từ nói được sao? Em đã giải thích rồi, ngay lúc đó em giải thích rồi. Nhưng em không hiểu sao anh ấy lại không thể nghe em nói, chẳng lẽ em không thể có quá khứ sao?”
Mao Phi Du kéo ghế lại ngồi bên giường, nói từng lời thấm thía: “Con người đương nhiên cần có quá khứ, đây chính là điểm mấu chốt của em. Nhưng anh ta quan tâm chuyện đó sao? Quan trọng là nick phụ của em toàn là những hoài niệm đẹp đẽ, mà sự đẹp đẽ đó lại không hề liên quan đến Tống Ngạn Thành. Anh ta có thể không suy nghĩ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT