Lúc này Lý Triệt mới thấy rõ nàng tuy vẫn luôn chưa nói lời nào, nhưng một đôi mắt đẹp còn ngậm nước mắt, trên má nàng hai hàng thanh lệ chảy dài, không biết từ khi nào những giọt lệ kia đã bắt đầu tuôn rơi..
Lý Triệt bỗng nhiên nhớ tới thật lâu về trước, thời điểm Khinh Trần chết đi..
Sở Lạc khi đó bởi vì chuyện với Đàm Hiếu, nàng ở trước mặt lão phu nhân Kiến An hầu phủ phải nhận hết ủy khuất, mà hắn lúc ấy mới tỉnh dậy từ dưới vách núi, cố gắng chịu đựng đau đớn, mơ mơ màng màng muốn chạy về gặp nàng, cùng nàng từ biệt. Sở Lạc xa xa đứng dưới ánh trăng, vẫn luôn nhìn hắn, nàng vừa đi về phía hắn vừa khóc, sau đó nàng ôm lấy hắn khóc không thành tiếng, chỉ im lặng rơi lệ đến thời điểm cuối cùng hắn chậm rãi nhắm mắt..
Từng giọt nước mắt của nàng giống như cây kim đâm vào đáy lòng hắn, khiến hắn đau đến hít thở không thông.
Ban nãy nàng mới cùng lão phu nhân nói ra những lời quyết tuyệt như vậy, rõ ràng đã khóc đến đôi mắt đỏ bừng, lại không ồn ào không nháo loạn, cũng không phản ứng với hắn, khiến trong lòng hắn như bị người ta dùng dao nhỏ từng chút cứa xuống, thiêu đốt tâm can làm hắn vô cùng khó chịu.
Hắn ôm nàng rời đi, âm thanh nghẹn ngào mà trầm thấp hỏi nàng, "Thật sự muốn xuất gia phụng dưỡng thanh đăng cổ Phật sao?"
Nàng im lặng không nói, thật lâu sau cũng không đáp lời hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT