Từ trong đoạn đối thoại của hai người, Sở Lạc mới biết được Hồng trấn kia tuy rằng gọi như vậy, nhưng kỳ thật cũng chỉ lớn bằng một cái thôn, hơn nữa nơi đó vô cùng khó khăn, cả trấn cộng lại mới có hai chiếc xe ngựa, còn đâu phần lớn là xe bò, nếu Sở Lạc và Lý Triệt ngồi xe bò đi, tới Hồi Long trấn phải mất cả ngày..
Sở Lạc thổn thức, nàng biết rõ nếu ngồi xe bò sẽ ít khiến người ta chú ý hơn, chỉ có điều trước mắt thời gian gấp gáp, Lý Triệt phải nhanh một chút đi đến Phong Thành..
Vốn dĩ hôm qua Sở Lạc ngủ không được ngon, thời điểm xe ngựa chạy trên đường còn lung lay, xóc nảy không thôi.
Sở Lạc một bên nghe hai người bọn họ nói chuyện, một bên đem đầu dựa vào vách xe ngựa. Nghe được chốc lát lại cảm thấy buồn ngủ, bên tai là âm thanh quen thuộc của Lý Triệt, nàng liền yên tâm cụp mắt. Nàng không biết bản thân ngủ quên từ khi nào, chờ đến lúc tỉnh lại, Sở Lạc phát hiện chính mình đang nằm trong lòng ngực Lý Triệt, đầu gối lên đùi hắn.
Lý Triệt đem tấm màn cửa sổ vén lên một góc nhỏ, hắn khẽ nhăn mày, ánh mắt vẫn luôn thất thần nhìn ra bên ngoài.
Bộ dáng nghiêm túc chuyên chú của hắn nhất thời khiến nàng nhìn đến ngẩn ngơ, Lý Triệt lúc bình thường vốn đã phong hoa tuyệt luân, nhưng bây giờ trong ánh mắt hắn có chút mờ mịt, dường như có rất nhiều vấn đề làm hắn phải suy nghĩ, đắn đo không xác định, cho nên vẫn luôn im lặng, so với sự ôn hòa và đạm nhiên ngày thường, thì nhiều hơn vài phần thanh lãnh cùng u tĩnh, ngược lại càng có dáng vẻ của một đế vương đang bày mưu lập kế.
Sở Lạc cũng biết trước mắt hắn phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thử thách, nên chỉ ngoan ngoãn nằm im, không lên tiếng quấy rầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT