Thê tử nông hộ cho rằng nàng đang thẹn thùng, cười hì hì tiến đến trước mặt nàng nói, "Ánh mắt hắn nhìn ngươi, dịu dàng như nước vậy, lại giống như sợ ngươi không thích, cố gắng che giấu.. Không giống hán tử nhà chúng ta, chính là một tên đầu gỗ!"
Vị thê tử này thật sự rất nhiệt tình, Sở Lạc đành phải cười cười, không hề lên tiếng.
Sở Lạc tính tình tốt, không hề ra vẻ hay làm giá chút nào, người lớn lên cũng xinh đẹp, thê tử nông hộ cực kỳ quý mến, suy nghĩ một chút, lại thở dài nói, "Các ngươi chính là gia đình giàu có trong thành, bị người ta tìm đến trả thù phải không? Ta nghe hán tử nhà chúng ta nói, trên lưng phu quân ngươi có một miệng vết thương thật dài, bất quá các ngươi không cần lo lắng, cứ yên tâm đi, chúng ta đều là người thành thật, sẽ không nói ra ngoài đâu. Các ngươi hãy an tâm ở chỗ này mà dưỡng thương cho tốt, người vừa tới kia là Lưu đại phu, tuy rằng là thú y, nhưng trị vết thương bị đao kiếm gì đó chém vào không thành vấn đề, ông ấy ở nơi này của chúng ta cũng nổi tiếng lắm.."
Nàng khẽ giật mình, thú.. thú y?
Lý Triệt ghé vào trên giường ở gian cách vách, để lộ lưng trần phía sau cho Lưu đại phu xem.
Lưu đại phu một bên nhìn, một bên ngạc nhiên thở dài, "Oa, miệng vết thương lớn như vậy sao, người ra tay phải có thâm cừu đại hận tới mức nào chứ.."
Ông ta tựa hồ xem thế là đủ rồi, lại nhịn không được duỗi tay sờ qua sờ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT