Trong tay hắn xách theo đèn lồng, lại đứng ngược sáng, nàng nhất thời không thấy rõ đối phương, nhưng nhận ra là thân ảnh nam nhân, nàng hơi nhíu mày.
Không biết đã muộn như vậy, ai còn tới trại nuôi ngựa này chứ? Trước đó nàng cũng đã kêu Lộ Bảo dặn dò Đường Diệp hỗ trợ để ý, nếu có người đến, Đường Diệp hẳn là phải báo với nàng một tiếng.
Sở Lạc hơi kinh ngạc, vừa định chống tay đứng dậy cách xa người mới tới một chút, nam nhân một thân hoa phục màu chàm kia lại chậm rãi nửa ngồi xổm xuống trước mặt nàng, chừa ra một đoạn khoảng cách lễ phép, lại giống như muốn cùng nàng giao tiếp ngang hàng.
Thời điểm hắn là Khinh Trần, đã có thói quen đứng thẳng nhìn nàng, nghe nàng nói chuyện.
Bây giờ, hắn vô thức dùng cách thức giao tiếp quen thuộc kia khi đối diện với nàng, âm thanh trầm thấp từ tính vang lên, "Bọn họ nói ngựa của ngươi đã chết, nơi này là chuồng ngựa, ngươi đang ở đây nhớ về nó sao?"
Sở Lạc nháy mắt cứng đờ.
Nàng nhận ra âm thanh này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play