Vị quân y kia họ Huệ, tục danh* gọi là Huệ Thao, ở trong doanh trại Bắc quan hắn ta cũng được xem là một quân y trẻ tuổi.
* Tên húy hay tục danh, tên thật là một trong những tên gọi của con người trong nền văn hóa Á Đông, được cha mẹ đặt cho từ khi còn nhỏ.
Sở Lạc thấy hắn ta xử lý miệng vết thương tinh tế nghiêm túc, thời điểm băng bó cũng sạch sẽ lưu loát, ở trong nhóm quân y, hắn ta chính là người nhanh nhẹn nhất.
Nàng biết lời Huệ Thao nói không phải là giả, hiện nay trong quân có rất nhiều binh lính bị thương, nhóm quân y vốn không có bao nhiêu người, hiện tại vừa phải chữa bệnh vừa phải chăm sóc các binh lính, căn bản là làm không hết việc.
Có thể tưởng tượng tình hình chiến đấu ở tiền tuyến kịch liệt như thế nào.
Có thêm một người chữa bệnh và chăm sóc, có lẽ sẽ có thể cứu thêm không ít mạng người.
Sở Lạc ở khu vực chữa bệnh ngây người hai ngày, nàng cũng gần như làm việc liên tục trong hai ngày này. Lúc trước thỉnh thoảng nàng còn cảm thấy mệt rã rời, hiện tại tựa hồ bởi vì toàn bộ tinh lực đều tập trung vào việc chữa bệnh cứu người nên nàng hoàn toàn không thấy mệt mỏi, chỉ là không biết có phải do ban ngày gặp phải quá nhiều người bị thương, máu me đầm đìa hay không mà buổi tối nàng thường bị nôn, có khi còn nôn rất nhiều lần, nhưng vì sợ Trưởng công chúa hoặc Kỳ Ngọc biết được sẽ không cho nàng làm những việc kia nữa, như vậy trong quân lại thiếu đi một người có thể chữa bệnh cứu người nên Sở Lạc không dám để lộ ra. Bây giờ Tống quan ngập trong khói thuốc súng cùng chiến hỏa, nàng không làm được những việc khác, chỉ có thể yên lặng làm vài việc trong khả năng của mình..

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play