Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, hôm nay tất cả mọi người trong điện đều đã trở thành quân cờ của Văn đế. Mới đầu khi Văn đế nói chuyện với Sở Phùng Lâm, hắn lạnh giọng và nặng nề hỏi vài câu, nghe vào trong tai người ngoài thì có vẻ như Văn đế đang tức giận, mọi người cũng đều cho rằng Văn đế là bởi vì Sở Lạc nên mới dung nhẫn* Sở Phùng Lâm đến như thế. Nhưng kỳ thật, từ lúc Sở Phùng Lâm bắt đầu tiến vào chính điện, ngoại trừ tâm phúc của Ôn Quốc công ra, thế nhưng không có bất kì ai lên tiếng chất vấn hay nghi ngờ hành động của Sở Phùng Lâm.
* Dung nhẫn: Bao dung + nhẫn nhịn.
Ôn Quốc công thật sự cảm thấy sau lưng có chút lạnh lẽo.
Mới vừa rồi An Dương quận vương lên tiếng "quấy đục mặt nước", Ôn Dư Hải cũng không cảm thấy có gì không đúng, bởi vì từ trước đến nay An Dương quận vương vẫn luôn đối đầu với ông ta..
Nhưng chờ đến vừa nãy Đan Mẫn Khoa mở miệng, Ôn Quốc công mới phát giác tình huống không ổn.
Trước đó Ôn Dư Hải vẫn luôn mơ hồ cảm thấy, dường như có người đang đứng đằng sau giật dây, làm mọi người trong điện từng bước một đi theo "hắn" kéo tơ lột kén*, mà cảm giác này càng ngày càng rõ ràng, đến bây giờ, Ôn Dư Hải gần như đã khẳng định, Đan Mẫn Khoa ở trong điện lên tiếng cũng là làm theo ý tứ của Văn đế.
* Kéo tơ lột kén là thành ngữ chỉ chuyện xảy ra theo trình tự từng bước một, chậm rãi mà rõ ràng; tựa như bóc một cái kén, phải rút từng sợi từng tầng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT