Cách Kinh thành càng ngày càng xa, cảm giác không nỡ trong lòng Sở Lạc dường như cũng chậm rãi nhạt đi sau khi nói chuyện với Trưởng công chúa.
Trưởng công chúa rất hay nói, một khi "máy hát" đã mở ra liền khó mà dừng được.
Lý Triệt thường nói, cô mẫu là người tốt bụng, ngẫu nhiên sẽ có lúc hồ đồ, nhưng phần lớn thời gian bà đều là người biết phân biệt đúng sai, hắn còn nói, thật ra cô mẫu là người nhát gan, lúc nói chuyện cứ năm câu thì lại có một câu nhắc tới nhi tử Liễu Chi của bà.
"Liễu Chi" là tên tự của Kỳ Ngọc.
Sở Lạc cười cười, mới chỉ ở chung với Trưởng công chúa được nửa ngày nhưng nàng đã có thể nhìn ra, những gì Lý Triệt nói về vị cô mẫu này quả thật không sai chút nào.
Trưởng công chúa lớn tuổi mới sinh con, bên người bà chỉ có một nhi tử là Kỳ Ngọc, nên từ nhỏ hắn đã được coi như bảo bối. Lúc trước khi Kỳ Ngọc đi Bắc quan, Trưởng công chúa đã khóc đến hôn mê bất tỉnh, bà nói từ nhỏ Kỳ Ngọc đều sống trong nhung lụa, một chút khổ cũng chưa từng chịu qua, ở Kinh thành lại có Lý Triệt cùng bà che chở, hắn muốn gió được gió muốn mưa được mưa, kết quả hắn nói đi Bắc quan liền đi luôn, khiến Trưởng công chúa vô cùng lo lắng. Bắc quan lạnh lẽo, tướng sĩ trong quân đều là những người thô lỗ, Kỳ Ngọc là một quý công tử ngậm thìa vàng mà lớn lên, làm sao có thể ở chung với những người kia được chứ, Trưởng công chúa chỉ sợ hắn sẽ bị khi dễ..
Vì thế Kỳ Ngọc đi Bắc quan hai năm, Trưởng công chúa ở Kinh thành liền lo lắng hãi hùng hai năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play