Lý Triệt cảm thấy chính mình có chút si ngốc.
Bất luận là hôm nay chặn ở trước mặt Đàm Hiếu không cho hắn ta tiến lên, hay là lúc hung hăng dẫm chân Đàm Hiếu, hoặc hơn cả là khi Sở Lạc dán trán nàng lên trán hắn, trong lòng hắn lúc ấy đột nhiên trở nên mơ màng.
Không còn đơn giản chỉ là một con ngựa cùng chủ nhân của nó thân cận.
Lý Triệt cuộn ở chuồng ngựa, hắn hình như có chút thích Sở Lạc.
Chính là có chút thích..
Có lẽ vậy, nhưng nàng ở trong lòng hắn còn chưa đến mức quá quan trọng.
Đôi mắt Lý Triệt không nhìn bầu trời đêm đầy sao, giống như cũng không cảm thấy buồn ngủ.
Tính đến buổi trưa hôm nay thì hắn đã rơi xuống vách núi được sáu ngày, qua đêm nay là ngày thứ bảy, thời gian cũng không ngắn.
Cho đến giờ vẫn chưa có tin tức từ Văn Sơn truyền đến, trước mắt muốn từ trại nuôi ngựa Đông Xương hầu phủ đi ra ngoài lại có chút xa vời, những chuyện cần Lý Triệt phải cân nhắc càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng trầm trọng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play