Sở Tụng Liên vẫn chưa trực tiếp rời khỏi phủ.
Mỗi khi tâm tình hắn không tốt, sẽ theo thói quen tới sau Kính hồ chơi ném đá. Thời tiết vào đông, hễ mở miệng hơi nước liền hóa thành sương trắng, xung quanh Kính hồ đặc biệt lạnh, rất ít người sẽ đến đây, vậy mà hôm nay lúc hắn tới, lại thấy Đàm Vân cũng đang ở đó..
Sở Tụng Liên dừng chân, chỉ đứng từ xa nhìn nàng ấy hồi lâu, không hề tiến lên.
Hôm nay nàng ấy không chơi ném đá, mà chỉ cúi đầu, vừa dạo bước quanh bờ hồ vừa đá đất đá vụn trên mặt đất, Sở Tụng Liên liếc mắt một cái đã có thể thấy được tâm tình nàng ấy không tốt.
Nói đúng hơn là cực kì không tốt.
Từ rất lâu về trước, có một lần Đàm Vân không cẩn thận té bị thương ở đầu, về sau nàng ấy liền trở nên khác trước rất nhiều, cả người đều yên tĩnh hơn, cũng càng thêm ổn trọng. Đàm Vân không còn thích leo cây tìm tổ chim chơi như xưa nữa, nàng ấy dường như đã thu liễm hơn không ít, biến thành dáng vẻ một đích nữ Hầu phủ nên có trong cảm nhận của Hầu phu nhân Vương thị.
Trước đây Đàm Vân không cao hứng sẽ đi cưỡi ngựa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play