Trần A Phúc đã nằm ngủ, nghe nói Sở Lệnh Tuyên trở về, vội vàng rời giường.
     
Chứng kiến Sở Lệnh Tuyên bộ dáng mệt mỏi, ánh mắt kiêng kị tối tăm, Trần A Phúc cực đau lòng. Vì phụ thân mình, khiến hắn chịu liên lụy, có lẽ còn chịu không ít tức giận. Nói: “Lệnh Tuyên, thực xin lỗi, để cho chàng khó xử rồi. Cậu không đáp ứng cũng trong dự đoán, chúng ta lại cầu người khác.”
     
Sở Lệnh Tuyên lắc lắc đầu, nói: “Cậu đáp ứng rồi, ông ấy nói nhạc phụ làm ra lương thực cao sản trong quản hạt, không chỉ là công lao của nhạc phụ, cũng là công lao của cậu. Chuyện Giang Nam cậu không có cách, nhưng thành tích nhạc phụ ở phủ Định Châu hai năm này không ai có thể gạt bỏ, ông ấy sẽ dốc hết toàn lực giải vây cho nhạc phụ.”
     
Đây thật sự là một tin tức khiến người ta cao hứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play