Trần lão phu nhân vừa nhìn thấy Trần A Phúc thì gan đau nhức. Cắn răng hỏi: “Không phải mày nói cái nhà này là hang sói sao? Mày lại tới làm chi?”
Trần A Phúc vốn là muốn nghe Giang thị khuyên, bên ngoài không quá phận ngỗ nghịch lão thái bà này. Nhưng nghe đến giọng điệu hung dữ của bà ta, lại nhìn dáng vẻ sắc mặt bà ta một cái, lại nghĩ tới Vương thị nhận hết cực khổ vài chục năm, còn có ngốc A Phúc chết đi, chính là một trận tức giận. Bà ta làm thật nhiều chuyện thất đức như vậy, còn dám ở chỗ này hô to gọi nhỏ. Liền trầm mặt nói: “Ta cũng không muốn tới nơi này, ta cũng không muốn nhìn thấy bà! Nhưng ta là cha ta đến đón về, ta vì cha, ta nhịn xuống rất nhiều chuyện, kể cả bà tạo nghiệt...”
"Phúc nhi..." Trần Thế Anh vội vàng mở miệng chặn lại nói: “Phúc nhi, đừng như vậy.”
Lão phu nhân vỗ trên giường La Hán vài cái, lớn tiếng quát: “Làm càn! Mày ngỗ nghịch trưởng bối như thế, nhất định là Vương thị xúi giục. Nữ nhân kia, xem dạng bộ nhu nhược, chuyên làm chuyện bỉ ổi không lên được mặt bàn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT