Trần A Phúc dùng tay chọc chọc Kim Yến Tử, nói: “Bảo bối, mau dậy ăn cơm đoàn niên, ma ma tới với con.”
     
Kim Yến Tử bỏ cánh xuống, nức nở nói: “Ma ma, hôm nay là một một ngày các người náo nhiệt, lại là một ngày người ta tịch mịch. Bây giờ người ta mới biết được, hưởng thụ tinh thần xa quan trọng hơn so với hưởng thụ vật chất. Cho dù người ta ở là kim ốc, nhưng hôm nay lại so ra kém hơn một con chó đất nhỏ trong thôn.”
     
Thật đúng là già mồm.
     
Trần A Phúc dụ dỗ nói: “Con cũng bế quan không bao lâu nữa, tiếp qua không đến hai tháng, con có thể đi ra rồi. Được rồi, được rồi, xem một chút ma ma mang theo thức ăn ngon gì cho con. Nhấm nháp mỹ thực, cũng là một loại hưởng thụ tinh thần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play