Trần A Phúc duỗi tay ôm Vương thị nhẹ nói: “Nương, nương không nên nói như vậy, nương không cần xin lỗi A Phúc, nương càng không có ném A Phúc mặt. A Phúc còn muốn cảm ơn nương, cảm ơn nương ở dưới tình cảnh gian nan như vậy, bảo vệ A Phúc, sinh hạ A Phúc, nuôi A Phúc lớn thành người, vì A Phúc cầu y chữa bệnh... Nương, cảm ơn người. Còn có cha, ông ấy chưa từng ghét bỏ A Phúc, còn cho A Phúc một cái nhà ấm áp...”
Tiểu A Phúc đã chết đi, tiếng lòng nàng khẳng định giống bản thân.
Nói đến phần sau, Trần A Phúc cũng khóc lên. Hai mẹ con liền ôm nhau cúi đầu khóc một trận, Vương thị nghĩ tới điều gì, nâng mặt vương nước mắt lên, nói: “A Phúc, lời con nói... con đều biết cái gì?”
Trần A Phúc lại nói: “Nương, mặc kệ con lớn lên giống ai, cũng mặc kệ về sau có ai nói con là thân khuê nữ của ai, những cái này con đều không thèm để ý. Con chỉ biết là, người là nương tốt nhất trên đời, cha con là cha tốt nhất trên đời, còn có A Lộc, Đại Bảo, năm người chúng ta vĩnh viễn là người một nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT